Khi nói chuyện, cô nhìn tứ hợp viện dần dần được dọn dẹp sạch sẽ, trong mắt toàn là sự ngưỡng mộ.
"Ừ." Tống Kiến Quốc nhỏ giọng lẩm bẩm: “Chúng ta cũng cố gắng, sau này chúng ta cũng mua.”
Lương Bảo Anh mỉm cười, cảm thấy anh đang trêu mình: “Anh nói bừa thôi, chúng ta làm gì có nhiều tiền như vậy? Hai vạn đó!”
Tất nhiên Tống Kiến Quốc biết đây là hai vạn nhưng tứ hợp viện lớn và đẹp như vậy, cả nhà ở thật thoải mái. Trước kia ở thôn Đại Miện ở nhà họ Lương không có cảm giác gì, nhà ở trong thôn là ngói đá xanh, không thể so sánh với tứ hợp viện được chạm khắc tinh xảo.
Ai nhìn thấy tứ hợp viện mà không thèm muốn chứ?
Lúc này, toàn thân anh tràn đầy sức mạnh, cũng muốn cố gắng tiết kiệm tiền: “Anh về xin thêm mấy ca đêm nhé? Chúng ta từ từ mà làm!”
Lương Bảo Anh nghe xin ca đêm thì nhíu mày, tiền phụ cấp ca đêm lấy được mấy đồng chứ: “Anh đúng là đồ cổ lỗ sĩ mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT