Lương Bảo Trân liếc anh một cái: “Anh thấy em có chuyện gì à?”
“Không phải rõ ràng lắm sao, trên tàu về sắc mặt em đã không ổn rồi. Hỏi em thì em không nói, bây giờ vội vàng kéo anh vào phòng là có chuyện gì muốn nói đúng không?”
Hai ngày trên tàu Lương Bảo Trân đã nghĩ đến cách nói, họ làm ăn tốt như vậy, nhìn còn có xu hướng làm ăn lớn mạnh, mình dội gáo nước lạnh này thế nào?
Dội rồi có tác dụng không?
Hắng giọng, Lương Bảo Trân từ từ mở lời: “Thực ra em chỉ lo lắng thôi.”
“Lo lắng cái gì?”
“Lo lắng các anh làm ăn ấy, anh xem bây giờ cửa hàng quần áo làm ăn tốt, bên anh họ Ngô cũng làm ăn phát đạt nhưng anh có nghe câu này chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play