Lương Bảo Trân mấy ngày nay chơi rất vui, cũng mời anh đến Kinh thị: “Anh Ngô Nhị, anh rảnh cũng có thể đến chỗ chúng tôi, để Thịnh Kiệt dẫn anh đi chơi.”
“Được!”
Ngô Nhị sảng khoái đáp ứng, lại nhìn thấy San San đang được mẹ ôm trong lòng. Mấy năm nay anh chưa từng nợ tiền ai, mấy ngày nay lại nợ một cô bé hai hào, hôm nay không đến trả tiền sao?
“San San, còn nhận ra chú không?”
San San gật đầu: “Cháu chào chú Ngô.”
“Chú còn nợ cháu hai hào, cháu nhớ không?”
San San gật đầu mạnh hơn: “Cháu nhớ ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT