"Đúng vậy, có lời đồn như vậy." Ngô Nhị uống một ngụm rượu, cảm thấy cay xè: “Nhưng cũng không sao, tháng nào chẳng có mấy lời đồn như vậy, mọi người đều làm đến mức này rồi sợ gì chứ! Chẳng lẽ còn có thể bắt cả tôi sao?”
San San ăn thức ăn từng miếng nhỏ, nhỏ giọng nói với mẹ: “Mẹ ơi, trên mặt chú Ngô nhiều gai quá, đáng sợ quá.”
Lương Bảo Trân vội dùng thức ăn chặn miệng con: “Không được nói bậy.”
San San biết rồi, không được nói về gai của chú Ngô. Cô bé tiếp tục ngoan ngoãn ăn thức ăn, yên lặng, không phát ra tiếng động gì.
Đồ ăn ngon khiến cô bé thư giãn, tự cầm thìa múc cơm trong bát ăn kèm với món trứng hấp mềm mại, ăn rất ngon.
Ngô Nhị ngồi đối diện, liếc mắt nhìn San San, lại nói với Hứa Thịnh Kiệt: “Con gái anh đúng là ngoan thật, tự cầm thìa ăn cơm, không cần hai người lo lắng gì cả.”
Dưới trướng anh ta cũng có người đã làm bố sinh ra đứa con nghịch ngợm, ăn một bữa cơm mà không được yên, nhìn mà anh ta thấy đau đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play