"Gì cũng được." Hứa Thịnh Nhã nhớ đến anh trai và chị dâu thường dùng, sợ họ không tiện: “Nếu em đi một chiếc thì anh chị đi đâu?”
"Để anh trai em đi bộ." Lương Bảo Trân trả lời dứt khoát.
Hứa Thịnh Nhã cười, trong mắt tràn đầy ý cười.
"San San chạy chậm thôi." Lương Bảo Trân và Hứa Thịnh Nhã đi rất thong thả, hiếm khi được ra ngoài một chuyến, họ đã nói trước với bà nội hôm nay trưa không về ăn cơm.
Lương Bảo Trân định đưa em chồng đi mua sắm ở trung tâm thương mại, mua đồ cho em ấy. Dù sao thì sắp trở thành sinh viên đại học rồi, thế nào cũng phải sắm một chiếc cặp mới, còn có sổ tay, bút mực…
San San không quan tâm đến mẹ và cô ở phía sau, chỉ lo chạy tới chạy lui trên con đường rộng rãi, bây giờ chân cô bé còn ngắn, chạy rất có sức.
Nhưng chạy một lúc thì mệt, khuôn mặt mũm mĩm ửng hồng chạy về ôm lấy chân mẹ: “Mẹ ơi, bế bế.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play