“Bây giờ chị chưa nghĩ đến mấy chuyện đó, nuôi Tiểu Long và Tiểu Hổ lớn là được rồi.”
Lương Bảo Trân nhớ đến Chu Khánh Đảng, không biết hai người thế nào rồi nhưng Lưu Niệm Hoa vẫn không nói, cô cũng không tiện hỏi.
“Cũng được, dù sao cũng tùy theo ý chị. Không muốn tìm thì không tìm, muốn tìm thì tìm, đừng để ý đến ánh mắt của người khác.”
Lưu Niệm Hoa gật đầu, từ khi cô nói rõ ràng với Chu Khánh Đảng, người này ít đến quấn lấy cô hơn. Chỉ thỉnh thoảng tiện tay giúp đỡ, ngay cả Tiểu Long và Tiểu Hổ cũng không thường gặp.
Ngay cả khi gặp cô nói chuyện cũng không nhắc lại những suy nghĩ lộn xộn đó nữa, cứ như hàng xóm trong viện vậy.
Nhớ đến Chu Khánh Đảng còn có lời nói năm đó của anh ta, trong lòng Lưu Niệm Hoa gợn lên một gợn sóng nhưng may mà mọi chuyện đã qua. Bây giờ mọi người vẫn là hàng xóm, hàng xóm bình thường.
Đang nói chuyện thì vợ chồng Trình Thái Lệ và Chu Khánh Đảng cũng từ ngoài về, Sở Sở thấy San San ở trong sân chạy đến ngay. Trong sân chỉ có ba đứa trẻ cùng tuổi đều là con gái, ba đứa chơi với nhau rất đáng yêu nhưng cháu gái của La Hồng Mai là Ly Ly ít ra ngoài hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play