Lương Bảo Anh không tranh cãi với anh ta, dù sao thì người này cũng không ngăn cản mình đi bán đồ nữa, mọi người cứ làm việc của mình.
Sau khi Lương Bảo Trân đi học, cô thường đưa Mộng Mộng đi cùng, mình thì bán đồ còn Mộng Mộng thì chơi ở bên cạnh. Mấy ngày sau đã ăn hết tất cả đồ ăn vặt ở các quầy hàng xung quanh.
Đến khi Lương Bảo Trân nghỉ ngơi đến thăm Mộng Mộng, cô luôn thấy mặt đứa cháu gái nhỏ đầy đặn hơn.
"Em xem này, đây là sổ sách mấy ngày nay." Lương Bảo Anh không biết nhiều chữ nhưng cô đã ghi nhớ kỹ những thứ bán trong cửa hàng của mình, mỗi khoản đều ghi chép cẩn thận. Không lâu sau đã viết được nửa cuốn sổ nhỏ, thỉnh thoảng còn nhờ Mộng Mộng đã học tiểu học giúp mình nhận chữ, hai mẹ con cùng học, cũng thấy vui vẻ.
Lương Bảo Trân biết chị gái mình làm việc cẩn thận, xem sổ sách một lượt chỉ thấy rõ ràng và ngăn nắp: “Buôn bán vẫn ổn chứ?”
"Khá ổn." Mặc dù không bán chạy như kem nhưng cũng kiếm được nhiều hơn tiền lương định mức mỗi tháng.
Bây giờ mỗi tháng, hai chị em đều có thể chia được hai trăm đồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT