“Thảo nào tôi mua kem ở nhà họ mà thấy nhạt nhẽo, trước đây tôi mua kem nhà Lương Bảo Trân thì vị sữa rất đậm, kem nhà Chu Cường không những xấu xí mà còn không ngon.”
“Hóa ra là làm như vậy.”
Vợ chồng Chu Cường thấy tình hình không ổn vội vàng chạy ra khỏi đám đông, đẩy xe kem của mình chạy mất.
Lương Bảo Trân rửa sạch oan khuất, lại nghĩ đến việc nhắc lại với những người dân xung quanh về nguồn nhập hàng của mình, ngược lại còn giành được sự tin tưởng của mọi người. Đặc biệt là có kem của Chu Cường làm đối chứng, mọi người càng thấy kem của Lương Bảo Trân bán ngon hơn.
Lương Bảo Anh thấy nguy cơ đã được giải trừ mới thở phào nhẹ nhõm, vì chuyện này mà chậm trễ mất nửa ngày, thời gian hai người về nhà cũng muộn. Khi Lương Bảo Trân về đến nhà thì đã qua giờ ăn tối, cô đã dặn trước nếu sáu giờ cô chưa về thì đừng đợi, cứ ăn trước đi.
Trong nhà chỉ có Hứa Thịnh Kiệt đang ngồi viết gì đó ở bàn làm việc, Lương Bảo Trân nhẹ nhàng đi tới, muốn dọa anh nhưng chưa kịp đến gần thì đã bị anh phát hiện.
"Hôm nay em bán được bao nhiêu?" Lương Bảo Trân quan tâm nhất đến điều này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT