Hứa Thịnh Kiệt đương nhiên cũng không nỡ, anh ôm vợ vào lòng hai tay siết chặt cô, người đẹp như hoa trong vòng tay suýt chút nữa không muốn đến ga tàu: “Anh sẽ sớm về thôi, em có chuyện gì thì bàn bạc với bà nội, nếu không thì tìm ai trong viện cũng được, mọi người đều rất tốt.”
"Ừm." Lương Bảo Trân gật đầu, đầu vùi vào ngực Hứa Thịnh Kiệt, giọng nói vo ve truyền ra.
Hứa Thịnh Kiệt nâng mặt cô lên, hôn lên đôi môi đỏ của Lương Bảo Trân: “Anh đi đây.”
Lần này Lương Bảo Trân không để ý đến đứa trẻ vẫn đang nằm trên giường, cô bé đang ngồi cúi đầu chơi trống lắc, trống lắc gõ rất vang phát ra tiếng "Đùng đùng đùng", thu hút cô bé đến nỗi ngay cả bố mẹ cũng không quan tâm.
San San vừa tròn một tuổi không biết bố sắp đi xa, chỉ nghe thấy giọng nói quen thuộc gọi San San. Cô bé ngẩng đầu lên nhìn bố, khuôn mặt tròn trịa được bố hôn một cái, cười toe toét với bố.
“San San ngoan, bố vài ngày nữa sẽ về.”
Lương Bảo Trân ôm con gái cùng người nhà đưa Hứa Thịnh Kiệt đến đầu ngõ, gió đêm mùa hè thổi, đưa người đi xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT