Hú! Lương Chí Cao lật người xuống giường, cơn buồn ngủ biến mất trong nháy mắt, đây là chuyện tốt! Con gái không còn bị người ta bàn tán sau lưng nữa.
Lương Bảo Trân nghe vậy cũng yên tâm, nắm tay chị gái đi ra trước chuồng gà: “Anh rể thật sự xin được nhà sao? Nhà máy nước giải khát này cũng rất quan tâm đến nhân viên mới nhỉ.”
“Nói là sắp xong rồi, chỉ chờ công bố một thời gian nữa. Đến lúc đó cả nhà chúng ta có thể chuyển vào, vừa lúc Mộng Mộng cũng sắp đến tuổi đi học tiểu học, rất thích hợp.”
"Chị, như vậy rất tốt! Sau này cả nhà ba người các chị có thể ở bên nhau rồi!" Lương Bảo Trân nhìn thấy khóe mắt chị gái lộ ra nụ cười, cũng thế cô ấy vui mừng, còn có Mộng Mộng, đứa nhỏ Mộng Mộng này vẫn luôn nói nhớ bố.
“Sau này chúng ta cũng có thể thường xuyên gặp nhau, nhà máy dệt bông và nhà máy nước giải khát cách nhau không quá xa.”
"Được!" Lương Bảo Anh nắm tay em gái, có chút run rẩy có chút kích động.
Tống Xuân Hoa dạo này ngủ không ngon, thường xuyên trằn trọc lo lắng chuyện của cô con gái lớn, nếu Tống Kiến Quốc thực sự là một kẻ lang tâm cẩu phế bỏ rơi hai mẹ con thì phải làm sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play