“Anh vỗ ợ cho con đi.” Lương Bảo Trân vừa nói ra đã thấy không ổn, tay người này rất khỏe, San San bé tí thế này sao chịu nổi một cái vỗ của anh! “Thôi, hay là để em làm cho, đưa San San cho em.”
“Không cần, anh cũng phải học chứ.” Hứa Thịnh Kiệt cũng muốn tự tay chăm sóc con, không muốn mọi việc đều để vợ làm hết. Một mặt là vì đây là con gái của anh, mặt khác cũng muốn để vợ được nghỉ ngơi một chút.
“Tay anh khỏe như vậy, đừng có làm San San bị thương đấy.” Lương Bảo Trân vẫn có chút lo lắng.
Tuy nhiên Hứa Thịnh Kiệt tự biết rõ trong lòng, đây là đứa trẻ mới sinh được vài ngày, anh đưa bàn tay to lớn nhẹ nhàng vỗ về sau lưng con gái giảm bớt không biết bao nhiêu lực. Anh nhớ đến lời cằn nhằn của vợ và tiếng la hét thảm thiết của em trai, lo lắng sẽ làm con bị thương, luôn cảm thấy mình căn bản không dùng sức.
San San nhỏ bé nằm trong lòng ba có vẻ rất hưởng thụ, bú sữa xong bụng tròn vo được ba vỗ về từng cái một, không bao lâu đã ợ một cái sau đó lại nhắm mắt ngủ tiếp.
“Ngủ rồi.” Hứa Thịnh Kiệt nhìn con gái, khóe miệng không tự chủ được nở nụ cười, thấy con gái ngủ, anh ngẩng đầu nhìn vợ, vẻ mặt như muốn được khen: "Thế nào, nhiệm vụ hoàn thành xuất sắc chứ?”
Lương Bảo Trân cài cúc áo xong, nhìn Hứa Thịnh Kiệt mặt mày rạng rỡ, cũng khen anh một câu: "Làm tốt lắm, đồng chí Hứa Thịnh Kiệt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play