“Không sao.” Nhìn thấy con trai, Lưu Niệm Hoa mới bình tĩnh lại, cô ngồi xổm xuống xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hổ: "Con làm gì trong phòng vậy?”
“Con tìm viên bi ạ.” Tiểu Hổ ngây ngô cười, xòe lòng bàn tay cho mẹ xem những viên bi trong tay: "Chú Chu nói hôm nay sẽ chơi bi với chúng con.”
Chú Chu?
“Không được chơi với chú Chu nữa.” Lưu Niệm Hoa nghĩ đến những lời Chu Khánh Đảng nói mà sởn cả tóc gáy, nếu để dì Trương nghe thấy, e là tình nghĩa hai nhà cũng tan tành.
“Mẹ? Sao lại thế cơ ạ?” Chu Hổ tội nghiệp nhìn mẹ, từ trước tới nay chưa từng thấy mẹ nói chuyện hung dữ như vậy: "Chú Chu đối xử với nhà mình tốt lắm mà?”
Lưu Niệm Hoa lúc này mới nhận ra phản ứng vừa rồi của mình có hơi quá, hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại: "Nhà người ta có việc của người ta, con không thể lúc nào cũng làm phiền người khác được, biết chưa? Trong sân nhiều đứa trẻ như vậy, con tìm Tiểu Vĩ, Bưu Tử chơi đi.”
Chu Hổ nghe mà câu hiểu câu không, lững thững đi ra khỏi nhà. Cái đầu nhỏ xíu đầy ắp nghi hoặc, tìm các bạn nhỏ chơi thì cũng có thể tìm chú Chu chơi mà. Chỉ có Lưu Niệm Hoa là kiên định với suy nghĩ của mình, vẫn nên để nhà mình và nhà họ Chu, đặc biệt là Chu Khánh Đảng tránh mặt nhau một chút. Dù sao cũng là hàng hàng xóm xóm với nhau, tốt nhất là đừng xảy ra chuyện gì khó xử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT