Vài trận tiếp theo, Hứa Thịnh Vĩ, người chưa từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp bài bản đã lần lượt vượt qua các đối thủ, khiến không ít người bất ngờ khi lọt vào vòng bán kết.
Trở thành một trong bốn người xuất sắc nhất của giải đấu lần này.
Thành tích của Hứa Thịnh Vĩ nằm ngoài dự đoán của người nhà và cả chính bản thân cậu, phải biết rằng trong số những vận động viên tham gia giải đấu lần này có rất nhiều người đã được huấn luyện bài bản. Hay nói cách khác là đã chơi bóng bàn được vài năm, còn Hứa Thịnh Vĩ, một thiếu niên mới chỉ có cây vợt bóng bàn đúng nghĩa đầu tiên trong đời cách đây nửa năm vậy mà lại có thể lọt vào top bốn, quả thực khiến người ta phải kinh ngạc.
Tuy nhiên vì chưa từng trải qua huấn luyện bài bản nên từ việc phân phối thể lực đến kỹ chiến thuật cậu vẫn kém hơn những người khác một bậc. Cuối cùng đành ngậm ngùi dừng bước ở bán kết với tỷ số khá cách biệt.
Mọi người trong nhà sợ Hứa Thịnh Vĩ buồn nên sau khi cậu xuống sân, ai nấy đều nhìn nhau chẳng ai dám nhắc đến chuyện thi đấu nữa. Hứa Thịnh Kiệt vỗ vai em trai: “Chuyện nhỏ mà, lần sau mình thắng lại.”
Mặc dù trước đó đã nói với Hứa Thịnh Vĩ nếu không giành được giải nhất thì đừng thi nữa, nhưng khi thực sự chứng kiến em trai thi đấu đầy nỗ lực, đến lúc đối thủ giành điểm quyết định mà vẫn kiên cường chiến đấu thì anh lại có chút kinh ngạc. Hình như Tiểu Vĩ đã thực sự trưởng thành rồi, là một người đàn ông có thể gánh vác mọi việc chứ không còn là cậu nhóc chỉ biết ăn chơi trong mắt anh nữa.
Hứa Thịnh Vĩ cười hề hề, dùng mu bàn tay lau mồ hôi trên trán: “Anh, em không sao! Em vui lắm, hạng tư đó! Trước đây em nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT