“Vậy anh đồng ý không?”
“Chơi bóng bàn có phải là chuyện xấu xa gì đâu, lại là chuyện tốt. Với cái đầu của Tiểu Vĩ, anh thấy nó không phải là người ham học, có sở thích gì cũng tốt.”
Lương Bảo Trân nghe vậy, biết là có hy vọng rồi! Nét mặt lập tức rạng rỡ hẳn lên, nụ cười như đóa hồng rực rỡ, khiến Hứa Thịnh Kiệt phải ngẩn ngơ.
“Nhưng anh có một yêu cầu.” Hứa Thịnh Kiệt bổ sung thêm một câu.
“Gì cơ?”
“Không giành được giải nhất thì đừng có mà đánh nữa.”
“Cái gì? Giải nhất á?” Nghe chị dâu nói xong, Hứa Thịnh Vĩ giật mình, anh cả cũng mạnh miệng thật đấy. Cậu đã tìm hiểu kỹ rồi, học sinh ở lớp bóng bàn Cung Thiếu nhi đều rất cừ, có người đã luyện tập nhiều năm rồi làm sao mà cậu giành giải nhất được?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play