Sáng sớm mùng một, Hứa Thịnh Vĩ và Hứa Thịnh Nhã theo lệ cũ đi chúc tết bà nội và anh chị, mỗi người được một phong bao lì xì, vui vẻ ra ngoài.
Mọi người ai đi chúc Tết họ hàng thì đi, ai đi chơi nhà hàng xóm thì đi. Năm nay mùng một trời nắng đẹp, tuy không ấm áp lắm nhưng nhìn cũng vui mắt.
Ánh nắng chiếu xuống lớp tuyết dày, giống như phủ lên lớp tuyết trắng xóa một lớp ánh vàng.
Lương Bảo Trân mặc một chiếc áo bông dày màu đỏ, ngũ quan tinh xảo, vóc dáng đầy đặn hơn. Bụng bầu nhô lên đang từng bước từng bước dẫm lên lớp tuyết, đứng ở đầu ngõ nhìn bọn trẻ con ném tuyết.
Năm nay cô không nên đi xa, ngay cả nhà mẹ đẻ cũng không về được, Tống Xuân Hoa nhờ anh hai mang trứng gà đến cho nhà cô. Không biết bà lại kiếm đâu ra một cái chân dê, bảo là để tẩm bổ cho cô.
Tối hôm qua nhà cô đã ninh một nồi canh thịt dê, ăn vào người ấm hẳn lên, tay chân đều không còn lạnh nữa.
“Ha!” Hứa Thịnh Nhã chơi mệt rồi, vừa nãy cô và mấy bé gái trong xóm hợp sức đấu với một đám con trai, áo bông của tất cả mọi người đều dính đầy tuyết rơi xuống khi ném tuyết. Trời lạnh như vậy mà chơi đến nỗi trán toát mồ hôi, khuôn mặt nhỏ trắng nõn ửng hồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT