Lại gần đúng lúc nghe được Lưu Niệm Hoa nói một thôi một hồi, Hứa Thịnh Kiệt vừa nói với người của văn phòng khu phố vừa khoác eo Lương Bảo Trân, nhỏ giọng nói: “Em đứng vậy không mỏi à? Ngồi nghỉ một lát đi.”
“Anh về rồi à?" Lương Bảo Trân đột nhiên nghe thấy giọng nói của Hứa Thịnh Kiệt, rốt cuộc cũng yên tâm phần nào. Một mặt cô lo lắng cho Lưu Niệm Hoa, mặt khác cũng lo cho đứa con trong bụng, may mà Chu Khánh Đảng đã đến trước giúp cô ấy ổn định tình hình.
“Tên Chu Quốc Bình này thật đúng là âm hồn bất tán." Hứa Thịnh Kiệt cau mày nhìn Chu Quốc Bình, thực sự cảm thấy chướng mắt.
“Chị Hách à, bọn họ... bọn họ thông đồng với nhau đấy, tờ giấy đó là do bọn họ ép tôi viết!" Chu Quốc Bình vẫn không cam tâm, vẫn đang cố gắng vùng vẫy.
“Chị Hách, tôi là bộ đội xuất ngũ, trước đây cũng từng mặc quân phục. Tôi có thể đảm bảo những gì đồng chí Lưu Niệm Hoa nói đều là sự thật, những gì tôi nói cũng đều là sự thật, nếu không tôi sẽ không hổ thẹn với bộ quân phục này."
Chị Hách nhìn người thanh niên này ngay thẳng chính trực, lại nghe nói là bộ đội xuất ngũ, trong lòng càng thêm phần kính nể. Rồi lại nhìn người đàn ông nằm dưới đất kia, trông như một tên côn đồ vô lại, trước đây cô ấy làm việc ở Hội Liên hiệp Phụ nữ, ghét nhất là loại người cặn bã này. Lưu Niệm Hoa là người như thế nào, cả khu phố này ai mà không biết, sống ngay thẳng chưa từng to tiếng với ai bao giờ. Hôm nay lại kích động như vậy, hiển nhiên là bị ép đến mức không thể chịu đựng được nữa.
“Chúng tôi đưa anh ta về để tìm hiểu thêm tình hình, Tiểu Hà, cậu đi báo cho Uỷ ban Cách mạng một tiếng. Nếu thật sự có vấn đề về phẩm hạnh, lối sống thì phải giao nộp cho Uỷ ban Cách mạng xử lý."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT