“Bà nội, Hứa Thịnh Kiệt hồi nhỏ có nghịch ngợm không ạ?”
“Nghịch lắm, mấy tuổi là nghịch nhất, sau đến tám chín tuổi thì tính tình lại điềm đạm như ông cụ non ấy, chín chắn hơn cả những đứa bằng tuổi. Từ nhỏ nó đã là đầu lĩnh của đám trẻ, không phải dựa vào lời nói mà ra oai đâu, mà lũ trẻ tự khắc nghe theo nó.” Chu Vân dường như nhớ lại hình ảnh đứa cháu trai khi còn nhỏ ở khu tập thể nhà máy dệt bông.
“Bố mẹ nó lúc đó vẫn còn làm việc trong nhà máy.” Cứ đến Tết là không khỏi nhớ đến người thân, Chu Vân thở dài.
“Vậy thì đến lúc đó phải cho con xem ảnh ông bà nội nó, để nó nhận mặt chứ.” Lương Bảo Trân xoa tay lên bụng an ủi Chu Vân, lúc Hứa Minh Viễn và Ngô Hoa Thúy qua đời đột ngột, Chu Vân cũng mới năm mươi tuổi, đúng là tóc bạc tiễn đầu xanh.
Chu Vân mỉm cười gật đầu, bà sinh ra ba người con, một đứa lấy chồng xa, một đứa mất sớm còn một đứa thì sống như kẻ thù. Mỗi lần đến ngày này lại nhớ đến thì thấy khó chịu trong lòng.
“Đến lúc đó bà nội trông con cho, Tiểu Kiệt, Tiểu Vĩ, Tiểu Nhã đều là do một tay bà chăm bẵm đấy.” Tuy nhiên có sinh mệnh mới chào đời, tất cả đều có hy vọng. Chu Vân lại cúi đầu may quần áo, trẻ con lớn nhanh lắm bà dự định may trước bốn bộ, đợi lớn lên từ từ sắm thêm.
Ba anh em Hứa Thịnh Kiệt mua sắm Tết xong trở về, xách theo một túi lớn đầy ắp đồ, những nơi cần phải đi chúc Tết đều đã chuẩn bị quà cáp, trong nhà còn phải bày biện bánh trái. Hứa Thịnh Kiệt hôm nay thực sự rất bận rộn, xách theo quà Tết lại đến nhà Hồng Tam Nhi chúc Tết. Nhà họ Hồng đối xử với anh rất tốt, tiếc là năm nay Lương Bảo Trân không tiện đi lại, chỉ có mình anh đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play