Cũng không có cách nào khác, vợt bóng bàn quá đắt, nhà nào nỡ mua cái này? Bóng bàn cũng rất đắt. Sáu người bọn họ góp tiền mua một quả bóng bàn vỏ trắng không nhãn hiệu tốn tám xu, thường đánh một cái là bóng xẹp lép, còn phải lấy nước sôi ngâm mới có thể tròn trở lại.
Sau đó cậu không chơi nhiều nữa, mặc dù đánh bóng bàn rất vui nhưng tốn tiền lại tốn sức.
Không giống như học sinh lớp bóng bàn ở cung thiếu nhi, thật oai phong!
"Em muốn mua vợt bóng bàn không?" Lương Bảo Trân hiếm khi thấy Hứa Thịnh Vĩ nói đến việc đánh bóng bàn có chút thất vọng, xem ra người này thực sự rất thích.
“Không cần đâu, đắt lắm.”
"Thích thì mua, đánh bóng bàn là môn thể thao lành mạnh, vận động nhiều rèn luyện sức khỏe là chuyện tốt." Lương Bảo Trân hiện nắm quyền chi tiêu trong nhà, cảm thấy mua cho em chồng một đôi vợt vẫn được. Nhưng để công bằng, cô cũng để Hứa Thịnh Nhã nghĩ xem thích gì, mua luôn một thể.
Đưa hai đứa trẻ đến cửa hàng bách hóa lần nữa, Hứa Thịnh Vĩ rõ ràng trở nên hoạt bát hơn, nhìn chằm chằm vào vợt bóng bàn đỏ tươi mắt sáng lên. Một đôi vợt giá từ năm đồng rưỡi trở lên, bán lẻ ba đồng trở lên, giá không hề rẻ, còn phải bảo dưỡng độ đàn hồi của mút xốp định kỳ. Bóng bàn càng là vật phẩm tiêu hao, bóng quá kém thì độ đàn hồi không đủ, đánh rất tốn sức, bóng đắt thì lại quá đắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT