Hứa Thịnh Kiệt đột nhiên bị gọi tên, nhớ lại hôm đi xem mắt mình mặc cũng bình thường thôi? Thực ra đều là quần áo mới nhất trong nhà nhưng đó là Tiểu Vĩ và Tiểu Nhã bắt anh phải thay. Tất nhiên trước khi vào nhà hàng quốc doanh, anh vô thức lại vuốt lại vạt áo không để quần áo có một nếp nhăn nào, đây là anh làm. Trước khi ra ngoài, mọi người trong nhà đều nói anh đẹp trai, chắc chắn sẽ xem mắt thành công. Anh còn soi lại trong cửa sổ kính của nhà hàng quốc doanh, hẳn là không tệ.
Tất nhiên, anh sẽ không nói những điều này.
"Hôm đó anh cố ý ăn mặc đẹp sao?" Lương Bảo Trân nghiêng đầu nhìn Hứa Thịnh Kiệt, như thể nghe được bí mật nhỏ của anh vậy.
Hứa Thịnh Kiệt suýt đỏ mặt, may mà trời tối như mực, che mất: “Không có.”
Hai chữ ngắn gọn trầm thấp che giấu mọi cảm xúc, Hứa Thịnh Kiệt nhìn Lương Bảo Trân đang cố nhịn cười: “Hôm đi xem mắt, em có chải chuốt trước không?”
Hôm đó Lương Bảo Trân mặc một chiếc áo sơ mi xếp nếp màu xanh đậm, xinh đẹp động lòng người, khi cười lên như có ánh nắng vàng rực rỡ chiếu xuống. Hứa Thịnh Kiệt bây giờ vẫn có thể nhớ được dáng vẻ xinh đẹp của cô gái của mình.
“Tất nhiên là em chải chuốt cẩn thận rồi, nếu không anh bỏ chạy thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT