Nhà nào mua được chút đồ ăn cũng không dễ, nếu hào phóng cho một miếng thì cũng không sao nhưng trong viện có quá nhiều người. Trước mặt nhiều người như vậy mà chỉ cho một người thì không ổn, thôi thì không cho ai cả.
Lương Bảo Trân cất bánh đậu xanh xong mới ra ngoài, mọi người trong viện đã ăn cơm xong đang ngồi hóng mát, mỗi người ngồi một chiếc ghế nói chuyện rôm rả ồn ào.
"Anh Hải Nguyên lên thợ bậc bốn rồi, mọi người đang náo nhiệt bắt anh ấy phải đãi cơm." Hứa Thịnh Kiệt vừa phơi gỗ trong viện, nghe được một chút. Thấy vợ mình rất hứng thú, lại nói tiếp chuyện thứ hai: “Còn chú Tôn sắp đi xem mắt rồi.”
Người con trai thứ hai của ông Ngụy là Ngụy Hải Nguyên là công nhân nhà máy cán thép đã là thợ bậc ba nhiều năm rồi, lần này cuối cùng cũng lên thợ bậc bốn. Từ thợ bậc ba lên thợ bậc bốn không dễ chút nào, điều mọi người quan tâm nhất là tiền lương và chế độ đãi ngộ đã tăng lên một bậc. Một tháng tiền lương cộng phụ cấp ước tính có thể lên gần bảy mươi đồng, đúng là người có thu nhập cao.
Lương Bảo Trân nhìn về phía Ngụy Hải Bình trong đám đông, gần ba mươi tuổi mặt mày hồng hào, nụ cười rạng rỡ. Anh ấy thực sự rất vui, nghe thấy tiếng mọi người trong viện trêu chọc cũng đều đáp lại, nói sẽ phát kẹo cho mọi người.
Đãi cơm thì không đãi nổi, bình thường chỉ có cưới xin mới bày tiệc, như vậy phải tốn không ít tiền.
Nhưng trong đại viện có người rất mong được bày tiệc, Tôn Chí Cường cả đời sống độc thân cuối cùng cũng đi xem mắt rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play