Trong nhà yên tĩnh im ắng, những giọt nước mắt của Lương Bảo Anh rơi thành chuỗi thành hàng, cô nói không nhanh không chậm nhưng giọng nói có chút khàn khàn. Nói xong, cô nhìn mẹ Tống Xuân Hoa, nắm lấy tay bà: “Mẹ, con có lỗi với mẹ, khiến mẹ lo lắng nhưng con cũng đã làm mẹ rồi, con có thể phân biệt tốt xấu cũng có thể đưa ra quyết định.”
Tống Xuân Hoa nước mắt lưng tròng, nhìn đứa con gái đã lớn và có chủ kiến này, nhất thời không nói nên lời.
“Sau này con sẽ hối hận! Đừng đến tìm mẹ khóc!”
Dùng sức đẩy mấy đứa con ra, Tống Xuân Hoa vội vã ra khỏi nhà, đi về phòng mình.
Tống Kiến Quốc và Lương Bảo Anh thực sự đã cãi nhau vài lần, chủ yếu là Tống Kiến Quốc cầu xin thuyết phục vợ, muốn cô đồng ý ly hôn. Lương Bảo Anh trong lòng không quyết định được, mãi đến tối hôm qua Tống Kiến Quốc cuối cùng quỳ xuống trước mặt cô, khóc lóc kể lại những nỗi khổ những năm qua, cuối cùng cô cũng không đành lòng.
Sáng sớm hôm nay, hai người đã ra ngoài, đến chỗ đội trưởng để xin giấy chứng nhận. Đội trưởng đương nhiên không ngờ rằng hai vợ chồng con gái lớn nhà họ Lương lại muốn ly hôn. Thực ra thỉnh thoảng trong làng cũng có hai vợ chồng đến gây chuyện kêu gào không sống được nữa nhưng vài ngày sau thì ổn, nhiều nhất là để đội hoặc xã làm công tác tư tưởng.
Nhưng hôm nay thì khác, ông biết tình hình của Tống Kiến Quốc, thanh niên trí thức vào thời điểm này muốn ly hôn chẳng phải là muốn vứt bỏ vợ con một mình về thành phố sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play