Ăn xong thịt, Hứa Thịnh Vĩ rất thỏa mãn, không hề để ý: “Không sao, bà nội, cháu có thể không ăn thịt trong một tháng!”
Cậu có thể nhớ mùi vị này, khi nhớ đến thì ăn khoai lang và bánh ngô cũng thơm lắm!
Ăn no nê xong, cả nhà trở về đại tạp viện, Chu Vân dẫn Tiểu Vĩ Tiểu Nhã đi trước, Hứa Thịnh Kiệt và Lương Bảo Trân đi sau. Nhớ lại những gì đã thấy ở Nhà thiếu nhi hôm nay, Lương Bảo Trân vẫn rất ngạc nhiên.
Từ nhỏ đến lớn cô không có cơ hội học những thứ đó, đủ loại lớp học, âm nhạc, khiêu vũ, mỹ thuật, bóng bàn, thư pháp... đủ thứ. Hôm nay tận mắt chứng kiến, cuối cùng cô cũng hiểu câu "Thắng ở vạch xuất phát" của đời sau là như thế nào.
“Nếu có cơ hội, hãy để Tiểu Vĩ Tiểu Nhã cũng đi học những gì chúng thích. Hôm nay em thấy hai đứa gặp những bạn nhỏ khác trong lớp học, suýt nữa thì không nhấc chân lên được.”
"Tiểu Nhã thì được, tính ba phút nhiệt độ của Tiểu Vĩ, anh thấy khó." Nói vậy nhưng trong lòng Hứa Thịnh Kiệt đã suy nghĩ: “Nhà thiếu nhi có đến trường Phổ thông cơ sở trực thuộc Nhà máy dệt bông không?”
Nói đến chuyện này, Lương Bảo Trân có chút tiếc nuối: “Người ta đều đến trường trọng điểm để tuyển, trường phổ thông cơ sở của nhà máy không thuộc phạm vi tuyển sinh của họ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play