Cô cả đời gần như chưa từng cãi nhau với ai, mặt đỏ tía tai, hôm nay gặp phải loại người chỉ thẳng mặt mắng chửi mình như vậy nhất thời không kịp phản ứng.
“Đồng chí Lưu Niệm Hoa, phát lương rồi!”
Phát lương rồi sao? Lưu Niệm HOa buông hộp cơm xuống, xoa xoa tay đi đến văn phòng công ty xe buýt. Mặc dù vừa bị mắng một trận nhưng lúc này đây, cầm trong tay mười tám đồng năm hào tiền lương, tâm trạng bỗng chốc vui hẳn lên!
Đây là lần đầu tiên Lưu Niệm Hoa nhận được tiền lương, khác với việc chờ Chu Quốc Bình mỗi tháng cho cô mười tệ chi phí sinh hoạt ở nhà. Cảm giác dễ chịu hơn, mỗi tấm vé đều quý giá.
Hình như vẫn còn phảng phất mùi mực, đó là mùi của tiền đấy.
Tổng cộng sáu tờ, cô lật đi lật lại xem mấy lần. Cuối cùng mới cẩn thận cho vào khăn tay bọc lại cất vào túi, đợi tan làm sẽ ghé cửa hàng bách hóa mua ít đồ. Ngày mai cô được nghỉ ca trực, định mua ít bánh ngọt về nhà bố mẹ một chuyến nói chuyện ly hôn với Chu Quốc Bình. Lại nhớ đến vợ chồng Lương Bảo Trân đã giúp đỡ, cô mua tặng hai người một cái chậu men, đáy chậu màu đỏ in hình đôi uyên ương.
Gõ cửa nhà họ Hứa, người ra mở cửa là Hứa Thịnh Vĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT