Lương Bảo Trân cất tiền đi, gần đây trong nhà có bốn trăm tệ, vẫn nên đem gửi ngân hàng cho an toàn. “Nhớ lời anh nói đấy, nếu thật sự muốn kinh doanh thì chờ thêm chút nữa, biết đâu chẳng bao lâu nữa sẽ được quang minh chính đại làm ăn.”
Hôm nay là Chủ nhật, người dân thôn Đại Miện cũng được nghỉ ngơi. Bây giờ đã vào đông, ruộng đồng vốn không có việc gì làm, xã viên được xã tổ chức đi đào kênh mương nửa tháng, mấy hôm nay lại rảnh rỗi.
Hôm trước Lương Bảo Trân đã nhờ người trong thôn nhắn tin, Tống Xuân Hoa biết con gái hôm nay sẽ về vui mừng đến mức cả đêm không ngủ được, trong lòng vô cùng háo hức.
Hôm qua Lương Bảo Quân đã mua hai cân sườn, hai cân thịt lợn về. Hôm nay định nấu canh sườn hầm ngô, thêm món thịt luộc.
Con trai thứ hai nói là đã tìm được việc làm ở trên thị trấn, thỉnh thoảng lại mua được ít đồ ngon về, ngay cả tem phiếu thịt cũng kiếm được. Tống Xuân Hoa luôn nghi ngờ con trai đi đường tắt, bà không ngừng dặn dò con phải cẩn thận, làm việc gì cũng không được bất cẩn.
Lương Chí Cao thì có vẻ hài lòng. Ông cảm thấy con trai mình nên ra ngoài phiêu lưu một chút, miễn là không gây ra rắc rối lớn nào.
Gần đây Lương Bảo Quân rất đắc ý, anh mua cho mọi người trong nhà rất nhiều đồ tốt, ngay cả vải cũng mua về mấy thước. Trước đó, Bảo Trân đã kết nối với nhà máy rượu ở thị trấn, Lương Bảo Quân đến bàn chuyện hợp tác, nhận cung cấp cây kim cang cho họ. Thu mua theo giá thị trường, lại kiếm được một khoản tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play