Bánh hạt dẻ sơn tra, đây là món cô học được từ Hứa Thịnh Kiệt trong mơ, khi không muốn ăn gì thì có thể ăn còn có thể giúp kích thích tiêu hóa.
Bánh hạt dẻ sơn tra mới ra lò mềm mịn, bánh màu mơ điểm xuyết những chấm đỏ tỏa ra hương thơm thoang thoảng. Hứa Thịnh Kiệt đứng bên cạnh nhìn có chút kinh ngạc, tay nghề của vợ mình có phải là quá tốt rồi không?
Nhìn qua thì không thua kém gì bánh ở tiệm bánh trong thành phố.
"Anh nếm thử xem." Lương Bảo Trân kẹp nửa miếng đưa đến bên miệng Hứa Thịnh Kiệt, cô cố tình làm nhiều hơn một chút để lại cho mỗi người trong nhà một miếng.
Từ sau năm tuổi, Hứa Thịnh Kiệt chưa từng được ai đút cho ăn nên theo bản năng muốn lùi lại. Mình đã lớn thế này rồi nhưng nhìn ánh mắt chờ mong của Lương Bảo Trân, anh vẫn há miệng cắn một miếng. Bánh hạt dẻ sơn tra vào miệng mềm mịn, ngọt mà không ngấy lại xen lẫn một chút chua ngọt.
“Rất ngon.”
"Biết ngay là anh sẽ không khen mà." Lương Bảo Trân không mấy hài lòng với Hứa Thịnh Kiệt kiệm lời, cô gọi về phía Tiểu Vĩ và Tiểu Nhã đang ở ngoài cửa: “Tiểu Vĩ, Tiểu Nhã mau về ăn đồ ăn ngon.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play