"Em..." Hứa Thịnh Kiệt mặt lạnh nhìn Lương Bảo Trân, nếu là người khác thì anh đã đuổi đi từ lâu rồi nhưng người này là vợ mình, anh động miệng không nói ra được lời nào nặng nề.
Thấy có chỗ dựa, Hứa Thịnh Vĩ và Hứa Thịnh Nhã nhanh chóng di chuyển đến bên cạnh chị dâu giống như một cái đuôi nhỏ bám theo sau Lương Bảo Trân, chỉ thò ra hai cái đầu nhỏ nhìn anh cả.
“Anh, chúng em không xuống nước.”
“Chỉ ở gần đó thôi, Tiểu Long bọn họ nhất quyết muốn xuống, ban đầu mọi người đều nói không xuống nước mà!”
Lương Bảo Trân che chở Tiểu Vĩ và Tiểu Nhã ở phía sau, cẩn thận nói chuyện với người đàn ông mặt lạnh như tiền trước mặt: “Chúng cũng nhớ lời anh nói, đều biết không được xuống nước. Hôm nay mấy đứa trẻ kia đều xuống chơi nước, chỉ có hai đứa nhà chúng ta là quần khô ráo. Anh đừng vừa lên là động tay, có chuyện gì thì nói tử tế.”
Hứa Thịnh Vĩ ngẩng mặt lên nhìn anh cả lại nhìn chị dâu, phát hiện anh cả thực sự đã buông mảnh gỗ xuống, ném xuống bàn với một tiếng kêu loảng xoảng. Lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, trước đây khi mình phạm lỗi, lúc anh cả muốn đánh vào lòng bàn tay ngay cả bà nội cũng không ngăn được.
Chị dâu đúng là có bản lĩnh! Nghĩ vậy liền dịch chuyển thêm vài phần về phía chị dâu, thấy anh hai di chuyển Tiểu Nhã cũng theo đó mà di chuyển, hai đứa nhỏ bị Lương Bảo Trân che chắn nghiêm ngặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT