Lâm Tri Ngôn trầm ngâm một lát rồi gõ chữ một cách nghiêm túc: [Trước kia tôi cứ nghĩ hai người yêu nhau chỉ cần quan tâm tới sự đồng điệu trong tâm hồn và thấu hiểu nội tâm nhau là được; gia cảnh giàu nghèo chỉ là thứ yếu. Nhưng hôm nay, sau khi được cậu nhắc nhở, tôi coi như đã có thêm cái nhìn khác. Tôi sẽ suy xét một cách thật cẩn thận.]
Thành Dã Độ thấy Lâm Tri Ngôn không có ý lùi bước, bèn đứng thẳng dậy.
“Không phải tôi đang can thiệp vào cuộc sống của cậu. Nhưng Lâm Tri Ngôn này, hai người các cậu hoàn toàn không tới từ cùng một thế giới...”
[Ý cậu là tôi không xứng với anh ấy?]
Sắc mặt Thành Dã Độ cứng đờ, đang không biết giải thích thế nào thì Lâm Tri Ngôn đã bật cười.
[Thật ra tôi cũng thấy vậy đó. Nên ban đầu tôi đã đắn đo rất lâu.]
Cô mỉm cười: [Nhưng tôi không nghĩ mình nên lùi bước hay tự thấy thấp kém hoặc hổ thẹn trước mặt anh ấy. Vầng trăng sáng trên trời cao và đom đóm chốn đồng cỏ cũng đến từ hai nơi hoàn toàn khác biệt. Nhưng đúng thời điểm vẫn sẽ gặp gỡ nhau, sai thời điểm thì xa nhau thôi, có gì to tát đâu?]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT