Nhạc Tâm dùng hết toàn bộ từ ngữ thô tục mà cô biết mắng một lượt trong đầu, truyệt đối không nghĩ tới có một ngày, Nhạc Tâm cô, lại bị một chậu máu chó tạt vào mặt!
Cô thăm hỏi tổ tông mười tám đời của đối phương!
Là ai lá gan lớn như vậy, lại dám hắt máu chó vào người cô?
Hạ Văn Tuấn bưng chậu tay run run, máu chó trong chậu nhỏ giọt tí tách, tí tách nhỏ xuống, mặt anh ta căng cứng, chỉ có khóe miệng khẽ nhếch tiết lộ khẩn trương và bất an trong lòng anh ta. Đại sư nói máu chó có thể làm cho yêu vật hiện ra nguyên hình, nhưng tại sao cô ta không có chút biến hóa nào?
Nhạc Tâm hít sâu, lau mắt, sau khi nhìn đến mấy hộp chuyển phát nhanh bị máu chó bán lên, cô vẫn không khống chế sức lực đang bùng phát của mình, cô thoắt biến di chuyển đến trước mặt Hạ Văn Tuấn, túm lấy cổ áo của anh ta, đè anh ta xuống đất nghiêm khắc đánh cho một trận. Cô bôi máu chó trên tay lên mặt anh ta, một thânáu chó, sau đó giống như ném giẻ rách ném Hạ Văn Tuấn ra ngoài.
Ngực Hạ Văn Tuấn đau đớn, giơ tay lên thô lỗ lau máu ở khóe miệng, không biết đây là máu chó hay là máu của chính anh ta. Dưới sự đè ép của Nhạc Tâm, anh ta không còn chút sức đánh trả nào, thoạt nhìn cô nhỏ yếu không ngờ sức lực lại lớn đến lạ kỳ, đây căn bản không phải là sức lực của một con người.
Nhạc Tâm lạnh giọng nói: "Người không phạm ta ta không phạm người, Hạ Văn Tuấn anh muốn chết có phải không?"
Nhạc Tâm xuống tay rất có chừng mực, chỉ là dạy dỗ Hạ Văn Tuấn, cũng không làm cho anh ta trọng thương hoặc chí tử. Xã hội pháp trị, cô không muốn ngồi tù.
Cô làm tiên thuật, dọn dẹp máu chó trên người, lại trở nên sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play