Sau khi trời sáng, Bạch Hổ ra khỏi trong sơn động mà hắn cư trú. Hồ ly và con thỏ ôm lấy nhau, đang ngủ say.
Trong nhà yên tĩnh, không có tiếng động. Bạch Hổ nhẹ nhàng thở ra, xem ra Lam Sầm tiên tử đã rời đi. Lúc hắn vào cửa, cố tình đánh giá một lát, rất tốt, không ném đồ đạc, nhà hắn rất hoàn chỉnh. Ừm, tố chất của thần tiên quả nhiên là cao, tức giận không đóng sập cửa, cãi nhau cũng không ném đồ, xin cứ tiếp tục phát huy như thế.
Tiên hầu đã mang án kiện xử lý xong đi rồi, tiên thái tử Phó Dư đứng trước cửa sổ, lưng thẳng tắp, sắc mặt bình tĩnh. Trong đôi mắt là vẻ tĩnh mịch, là thần sắc mà không ai hiểu được. Nhìn thấy Bạch Hổ đi vào, hắn xoay người, ôn hòa có lễ nói cám ơn: "Đoạn thời gian này đã quấy rầy ngươi rồi."
Định đi à?
Bạch Hổ vội nói: "Đây là vinh hạnh của tiểu nhân."
Phó Dư đưa ra một ống cuộn, nhẹ nhàng trôi dạt đến trước mặt Bạch Hổ: "Đây là tạ lễ."
Bạch Hổ cảm động, đã nhiều năm như vậy, đã nhiều thần tiên hạ phàm tìm hắn hỏi thần thổ địa, nhưng chỉ có tiên thái tử cho hắn tạ lễ. Mặc kệ tạ lễ này là cái gì, đều là cái đầu tiên, vô cùng đáng được kỷ niệm. Quả nhiên là tiên thái tử, làm việc giọt nước cũng không lọt, lễ nghi đúng chỗ, mộ nhân vật nhỏ như hắn cũng có thể đối xử bình đẳng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play