Đây là một nụ hôn cực kỳ dài.
Từ trước đến nay chưa bao giờ Trữ Vệ vội vàng gấp gáp như vậy, anh dùng sức hôn, giống như đang muốn xác nđịnh sự tồn tại của Nhạc Tâm. Gắn bó giao hòa, nghe thấy từng nhịp thở của nhau. Trong mũi toàn là hương thơm nhàn nhạt trên người Nhạc Tâm, anh dùng môi lưỡi đi miêu tả, đi cảm thụ, đi xâm chiếm, tựa như làm như vậy là có thể làm cho hơi thở của mình lấp kín Nhạc Tâm, làm cho Nhạc Tâm... thuộc về mình.
Nhạc Tâm mềm mại dựa vào lòng Trữ Vệ, đáp lại cái hôn kịch liệt của anh.
Từ nhỏ, sư phụ Đạo Nhất tiên quân đã giáo dục cô, phải độc lập tự chủ mọi chuyện, không nên có suy nghĩ dựa dẫm vào người khác. Nhạc Tâm vẫn luôn làm như vậy, nhưng lúc dựa trong ngực Trữ Vệ, cô cảm thấy an toàn, ấm áp và tình yêu vô tận, tựa như một cảng dừng chân, có thể thả lỏng, khôi phục tinh thần.
Từ Trữ Vệ, Nhạc Tâm cảm nhận được sự được yêu và muốn yêu,
Anh lạc quan, cởi mở, dặt cô ở trên đầu quả tim, nguyện ý mở lòng tiếp nhận cô. Dành tất cả tình yêu cho cô, cũng biểu lộ rõ ràng với cô. Thẳng thắn, thành khẩn, rõ ràng và kịch liệt. Cô không thể nào cự tuyệt được.
Ở cùng với anh, cô luôn luôn vui vẻ, nhịn không được sẽ bật cười sung sướng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play