Lời này Phó Tầm nói không rõ ràng còn ám chỉ hàm ý khác, Khúc Nhất Huyền không dám đáp lại.
Hai tay cô khoanh trước ngực, ngồi bất động trên ghế bành không nhúc nhích một chút: "Thoạt đầu tôi không biết miếng ngọc bội kia là ngọc bội Câu Vân anh đang tìm, bây giờ nếu đã biết rồi tất nhiên sẽ không làm việc không nói đạo lý như thế." Tiền vốn cũng không cần nữa, chỉ cần dính đến miếng ngọc bội kia Khúc Nhất Huyền luôn cảm thấy phỏng tay.
Sợ Phó Tầm còn muốn dây dưa đề tài này, cô dời ánh mắt chỉ chỉ tấm bình phong đằng sau: "Anh không cần dùng dụng cụ giám định?"
"Không cần." Thấy cô không nghĩ nhận, Phó Tầm cũng không miễn cưỡng, anh đặt ngọc bội xuống bàn gỗ đàn cạnh tay cô: "Điêu Thuyền có một biệt danh."
Anh đột nhiên đổi chủ đề, Khúc Nhất Huyền không kịp phản ứng lại. Nhìn anh mấy giây, cô mới hỏi: "Biệt danh gì?"
"Điêu Tài."
Khúc Nhất Huyền: "..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT