Quá trưa, trời tạnh mưa.
Bầu trời ở hồ nước mặn Trà Tạp dù chưa trong trẻo lắm, nhưng mây đen cuồn cuộn khiến trời nước hợp thành một màu, giống như một bức tranh thuỷ mặc tuyết bay phiêu du.
Sau khi mưa tạnh, Khúc Nhất Huyền quay lại xe nhìn qua. Phó Tầm còn đang ngủ. Chắc lúc nãy anh có tỉnh một lần để hạ thấp ghế ngồi xuống.
Mặt hơi hướng về phía cửa sổ xe, chỉ để lại cổ áo jacket hé mở một nửa sườn mặt. Có thể nói vóc người đẹp mắt là trời thưởng cơm ăn cho đấy.
Khúc Nhất Huyền chỉ nhìn qua nửa gương mặt kia của Phó Tầm đã không muốn làm phiền anh, tắt máy xong, còn mở nửa quạt gió thông khí cho anh.
Mắt thấy thời gian còn sớm, cô ngại ngồi đợi một mình buồn bực, để Viên Dã ở lại trông xe, cô tựa như những ông lão, bà lão trong công viên, đi dạo, tản bộ, xem người ta đánh bài giải buồn.
Có thể rảnh rỗi ngồi đánh bài, tán gẫu trong bãi đỗ xe của khu tham quan, cơ bản đều là những đội trưởng dẫn đội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT