"Em có chạy lung tung đâu." Trọng Hy Nhiên bĩu môi: "Sao anh không nói là anh muốn đeo khăn đôi."
Kỳ Tư Niên nhướng mày, mặt mũi như đang nói "đúng vậy đấy, em làm gì được"
Trọng Hy Nhiên cười, mắt sáng như suối nước trong sa mạc.
Cô nhón chân, đeo khăn cho anh, bắt chước: "Vậy em cũng buộc anh lại."
Ánh mắt Kỳ Tư Niên hơi tối.
"Anh cần em buộc sao." Anh cúi mắt, giọng cố ý bình thản: "Em chỉ cần vẫy ngón tay…"
"Không, em không cần động tay, chỉ cần nhìn anh, anh đã chạy đến rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT