Kỳ Hoành là người đầu tiên chuẩn bị xong xuôi, lúc này, Hắc Sở Ngôn đang nhìn Hạ Lăng Ca vẫn còn ngủ say trên sofa, không quay đầu lại nói: “Chậm một chút đi, cậu ấy mới ngủ được một lát.”
Kỳ Hoành ngồi không yên, liền ra cửa mua bữa sáng cho mọi người. Nhân lúc đó, Hắc Sở Ngôn nhắm mắt dưỡng thần, anh ta thức trắng cả đêm. Còn Hắc Sở Văn thì muốn phương thức liên lạc của Đồ Chiến Dương, nên ở trong thư phòng gọi điện thoại.
Sáng sớm, không khí trong tiểu khu đặc biệt tươi mát, hơi gió se lạnh, điều này làm cho tâm trạng thấp thỏm bất an của Kỳ Hoành tốt hơn nhiều, anh xách theo bữa sáng đi bộ như trở về nhà, gặp một vài người đi đường lớn tuổi thân thiện gật đầu, cảm giác này rất vi diệu, khiến anh gần như quên mất mình vẫn là thân phận luật sư giới hắc đạo.
Đi đến vườn hoa của tiểu khu, từ phía sau đi tới một người cũng xách theo bữa sáng, tuổi khoảng 30, một người đàn ông tao nhã lịch sự thuần khiết.
“Buổi sáng tốt lành.” Người đàn ông mỉm cười chào hỏi.
“Buổi sáng tốt lành.”
“Chưa thấy anh bao giờ, mới chuyển đến à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play