Hắc Sở Văn đối với người nhị ca này từ trước đến nay là rất thích, cứ việc hai người ở tính cách thượng sai biệt rất lớn, hắn vẫn như cũ thâm ái Hắc Sở Ngôn. Nhị ca từ nhỏ đã được coi như một thế hệ quân nhân ưu tú mới để bồi dưỡng, anh ấy cũng không làm bất kỳ ai thất vọng, trải qua một phen nỗ lực của bản thân, tuổi còn trẻ đã có thành tựu khiến người khác phải kinh ngạc.
Đúng vậy, Hắc Sở Ngôn có thể nói là người có tiền đồ nhất trong số đàn ông nhà họ Hắc, năm ấy 28 tuổi, đã trở thành trưởng khoa tình báo đối ngoại của quân đoàn chính quy đệ tam, quản lý một số lượng lớn nhân viên đặc công quân đội. Nhà họ Hắc gặp phải chuyện lớn gì, người trẻ tuổi có thể tham gia ý kiến, chỉ có anh ấy. Mà người duy nhất trong nhà họ Hắc dám nói một lời công đạo vì mình chính là anh ấy. Anh ấy xảy ra chuyện, Hắc Sở Văn tự nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Về đến nhà, Hắc Vĩnh Phong không để ý đến sự buồn bực của cháu gái, khăng khăng đuổi cô ấy đi. Hắc Sở Văn hiểu đây là vì sao, phụ nữ nhà họ Hắc đều chưa hiểu rõ chân tướng nào đó, xem ra, chuyện của nhị ca thực phức tạp.
Trong nhà, Hắc Sở Văn rót cho ông nội một ly trà nóng, nói: “Thật sự không tra được gì sao?”
“Đại tỷ con không hiểu rõ tình hình, đêm qua ta nhờ Tiểu Hạc đưa nó đi gặp Sở Ngôn một mặt.”
Với Hạc! Cái người đã từng là vệ sĩ của ông nội, xuất thân từ gia tộc võ thuật, mặt búng ra sữa? Nó không phải đã giải nghệ rồi sao, sao còn liên lạc với ông nội? Gặp quỷ, giờ không phải lúc nghĩ đến vấn đề của Tiểu Hạc, Hắc Sở Văn tặc lưỡi, tiếp tục hỏi: “Các người tra được bao nhiêu thì nói bấy nhiêu.”
“Nửa tháng trước, Sở Ngôn vừa hoàn thành nhiệm vụ hạng nhất từ nước ngoài trở về, vào buổi tối cấp trên tổ chức tiệc công để chiêu đãi nó và thuộc cấp, có lẽ Sở Ngôn rất vui, nên không về chỗ ở của mình mà cùng thuộc cấp ở lại ký túc xá. Con biết ký túc xá của bọn nó, trong ngoài đều có lính canh gác nghiêm ngặt, dù là người bên trong buổi tối cũng đừng hòng ra vào. Nhưng sáng hôm sau, những người ngủ cùng ký túc xá với Sở Ngôn đều đã ch·ết, chỉ có Sở Ngôn toàn thân dính máu còn sống. Chúng ta không biết bộ phận nào bắt nó đi, chỉ biết người thẩm vấn nó là quân trưởng quân đoàn tam. Bởi vì Sở Ngôn không chịu nói gì, mới dẫn đến tình cảnh bị đưa ra tòa án quân sự như thế này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT