Ba người trở lại mặt đất, Kỳ Hoành mới phát hiện thân thể Hắc Sở Văn nằm trên sô pha phòng khách, chắc là Hạ Lăng Ca đưa về. Thấy Hắc Sở Văn đi tới nhập vào thân thể mình, quá trình này khiến Kỳ Hoành thấy rất thú vị, không hề đáng sợ.
Trở lại vị trí cũ, Hắc Sở Văn ngồi dậy từ sô pha, duỗi người có chút cứng nhắc rồi nói: “Mau về đi, hồn phách cậu vốn đã tổn hao, rời khỏi thân thể lâu càng không tốt.” Nói rồi, anh ta dẫn Kỳ Hoành và Hạ Lăng Ca cùng lên lầu.
Trong phòng khách, Kỳ Hoành nhìn thấy một người khác giống hệt mình nằm trên giường, thật là kỳ cục, quay đầu hỏi: “Làm thế nào bây giờ?”
“Rất đơn giản, cậu chỉ cần đi qua nằm xuống giường như bình thường là được.” Vừa nói, Hắc Sở Văn kéo tay anh đến mép giường, còn rất chu đáo đỡ anh nằm xuống. Kỳ Hoành chỉ cảm thấy ý thức mơ hồ một chút, rồi không còn cảm giác gì. Đến khi anh mở mắt ra, đã thấy gương mặt tươi cười dịu dàng của Hắc Sở Văn.
“Về đi, đợi thêm chút nữa chắc đồng nghiệp của tôi cũng đến.” Hắc Sở Văn không muốn gặp họ, dù sao cũng có một số chuyện khó giải thích.
Kỳ Hoành gật đầu rồi đứng dậy, hai chân vừa chạm đất chưa kịp bước ra đã đột nhiên cảm thấy đùi phải đau nhức dữ dội, rầm một tiếng quỳ xuống đất.
“Sao vậy?” Hắc Sở Văn phía trước nghe tiếng quay người lại, thấy Kỳ Hoành mặt đầy mồ hôi, liền ngồi xổm xuống hỏi han.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT