Kỳ Hoành bị Hắc Sở Văn đưa về nhà, thấy anh không nói một lời liền vào thư phòng, trong lòng mơ hồ cảm thấy đã đến lúc kết thúc, nhưng vào thời điểm này mình có thể làm gì hoặc nên làm gì? Kỳ Hoành đắn đo không xong, có lẽ mình chẳng làm được gì, chỉ có thể cố gắng nghe theo sự sắp xếp của Hắc Sở Văn, nhận thức này khiến Kỳ Hoành không cam lòng.
Mắt thấy trời sắp sáng, Hắc Sở Văn vẫn chưa ra khỏi thư phòng, cảm giác hưng phấn vừa mới vào cửa của Kỳ Hoành đã tiêu hao gần hết, dần dần dựa vào sô pha có chút buồn ngủ.
Mơ màng nghe thấy tiếng bước chân đi tới, vững vàng mà nhẹ nhàng chậm rãi, chắc là Hắc Sở Văn đến gọi cậu vào phòng ngủ, Kỳ Hoành không tỉnh lại, dường như muốn hưởng thụ một lần được bế vào, cảm giác này trước đêm đại chiến có vẻ đặc biệt trân quý, Kỳ Hoành thả lỏng sự lười biếng của mình, hoàn toàn chìm vào giấc ngủ sâu.
Hắc Sở Văn ở trong thư phòng tính toán xong mọi phương vị thời gian, cảm thấy vẫn không thể đảm bảo vạn vô nhất thất. Dù anh rất tự tin vào thực lực của mình, cũng rất chắc chắn về Hạ Lăng Ca, nhưng anh biết mình có một điểm yếu chí mạng, chính là người bình thường Kỳ Hoành.
Kỳ Hoành rất thông minh, chính cậu là người đầu tiên suy luận ra kết luận về vật chứa, điểm này khiến Hắc Sở Văn hạ quyết tâm tiêu diệt đối thủ. Hắc Sở Văn tự nhận không phải người đại từ đại bi, nếu đổi Kỳ Hoành thành người khác, có lẽ anh sẽ không liều mạng như vậy, bởi vì anh luôn luôn tôn thờ tận nhân sự, nghe thiên mệnh. Nhưng lần này anh dao động, hoàn toàn dao động, anh phải bảo vệ Kỳ Hoành, cho đến khi tiêu diệt đối phương mới thôi. Nguyên nhân đến tột cùng là gì, Hắc Sở Văn có chút trốn tránh không muốn nghĩ nhiều, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến việc đối phương muốn coi Kỳ Hoành là vật chứa, Hắc Sở Văn đã hạ quyết tâm, muốn cho đối thủ - vạn kiếp bất phục!
Một ngọn lửa từ lòng bàn tay b·ốc ch·áy thiêu rụi tờ giấy tính toán sử dụng, Hắc Sở Văn theo thói quen sờ sờ lá bùa tế hồn người ch·ết trên cổ, xoay người mở cửa thư phòng, chậm rãi bước ra.
Trong phòng khách, Kỳ Hoành dựa vào sô pha ngủ say sưa, Hắc Sở Văn khẽ cười, nhẹ nhàng đi tới vỗ vỗ mặt cậu, nhỏ giọng nói: "Đừng ngủ, nên ra ngoài làm việc."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT