Sau một loạt chuyện vặt vãnh, Hắc Sở Văn đến phòng thẩm vấn của cục cảnh sát thì Phó Khang Lâm đã chuẩn bị sẵn mọi thứ cho anh.
Lúc này, phạm nhân đang chờ thẩm vấn dùng ánh mắt cảnh giác đánh giá viên cảnh sát vừa bắt giữ mình. Còn Hắc Sở Văn từ khi bước vào vẫn chưa nói một lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào phạm nhân.
Phó Khang Lâm không muốn bỏ lỡ lần thẩm vấn này, đứng ở một góc lặng lẽ chờ đợi diễn biến tiếp theo, còn Kỳ Hoành ngồi sau Hắc Sở Văn cố gắng nhớ lại trước đây có từng chạm mặt với gã đàn ông xấu xí này hay không.
Thời gian trôi qua rất chậm dưới bầu không khí căng thẳng tột độ, phạm nhân từ cảnh giác ngoan cố đến khinh thường làm lơ, nhưng thời gian càng lâu, hắn càng cảm thấy Hắc Sở Văn trước mặt như đang dùng một con dao chậm rãi cắt xẻ thịt da hắn, từng chút từng chút một tấc một tấc, dù chưa từng mở miệng nói một lời, gã đàn ông vẫn cảm thấy một nỗi đau thấu xương lan tỏa khắp cơ thể, đến cuối cùng, rốt cuộc không nhịn được nói: "Anh, các anh muốn gì? Tôi không biết gì hết, dù sao sớm muộn gì cũng ch·ết, tôi không biết gì hết."
Đối phương nói rõ ràng thà ch·ết chứ không khai, Kỳ Hoành ngại có Phó Khang Lâm ở đây cũng không dám lên tiếng, chỉ có thể nhìn nhất cử nhất động của Hắc Sở Văn.
Hắc Sở Văn không hề có ý cười, cũng không giận dữ, thậm chí không có chút dao động cảm xúc nào. Anh chỉ nhàn nhạt nói: "Anh đang cố gắng kéo dài thời gian. Còn nhớ rõ ngày nào anh vào đây không?"
"Hỏi cái này làm gì, không nhớ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play