"Nếu tôi có chuyện gì, đó là trách nhiệm của anh!"
Hắc Sở Văn nghẹn một hơi, suýt chút nữa chết sặc. Cười khổ nói: "Luật sư Kỳ, tôi dường như vẫn luôn tận tâm tận lực bảo vệ anh."
Kỳ Hoành buông tay Hắc Sở Văn ra, thẳng lưng, một bộ không cho phép anh phản bác thái độ nói: "Cũng không phải tận tâm tận lực đâu, anh làm tôi hôn mê rồi ném ở nhà mặc kệ, nếu không phải linh hồn đồng nghiệp anh cảnh báo anh, nếu không phải Hạ Lăng Ca nhắc nhở anh, tôi sợ là đã sớm đi gặp thượng đế rồi."
"Luật sư Kỳ, chúng ta nói chuyện có lý một chút được không. Tôi còn có chuyện khác muốn làm, không thể từng phút từng giây canh giữ bên cạnh anh được."
Kỳ Hoành thoáng lộ ra chút tươi cười, vô cùng lễ phép nói: "Cho nên tôi có thể bỏ qua lần này. Nhưng, từ giờ trở đi, chúng ta cần thiết như hình với bóng."
"Rất khó khăn." Hắc Sở Văn nhìn khuôn mặt tươi cười có chút cao ngạo lại ôn hòa của Kỳ Hoành thật không biết nên đối phó thế nào.
"Không khó khăn tôi tìm đến anh làm gì? Tôi tin tưởng năng lực của anh nên mới nói vậy, xin cho tôi một chút danh dự và tin tưởng vào bản thân mình."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play