Cùng lúc đó, Vu Mãn Sương tháo cái găng tay bên tay phải ra, lao tới chộp lấy sợi chỉ bạc mỏng kia.
Sợi chie bạc này rất cứng, hơn nữa còn cực kỳ sắc bén.
Vừa chạm vào lòng bàn tay Vu Mãn Sương thì hiệu quả giống như người bình thường tay không chạm kiếm, một vết thương đẫm máu thẳng tắp lập tức xuất hiện trên da Vu Mãn Sương.
Vu Mãn Sương không để ý đến cơn đau ở lòng bàn tay mà càng nắm chặt sợi chỉ bạc hơn.
Ánh mắt cậu như song kiếm sống mái, ẩn giấu mười năm, vừa rút ra khỏi vỏ liền bắn thẳng về hướng cuối của sợi chỉ mỏng manh.
Trong lúc nhất thời, dòng máu chảy ra giống như những giọt mưa đọng trên mái hiên, lại như những hạt châu bị đứt khỏi sợi dây, nhỏ giọt tí tách theo sợi chỉ xuống sàn gỗ. Chỉ trong chớp mắt đã tạo ra một vũng nước nhỏ.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, từ lúc Ngôn Lạc Nguyệt kéo tấm lụa trắng che mắt của Vu Mãn Sương xuống, đến lúc Vu Mãn Sương nắm chặt sợi chỉ của đối phương, toàn bộ quá trình diễn ra nhanh chóng, chỉ trong một giây ngắn ngủi mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play