Làm sử quan tốt thật, có nhiều đồ ghi chép như vậy, dù là chuyện gì cũng có thể thấy được.
Trong đó, vai trò đóng góp của người nào đó cũng không thể thiếu.
Lăng Sương Hồn cảm khái nói: “Tiểu Ngôn, xem ra ngươi thật sự có thiên phú bói rùa rồi. Lần sau chúng ta cùng ra ngoài nữa đi.”
Ngôn Lạc Nguyệt: “???”
Tự nhìn mình lại đi, xem mình có lịch sự chút nào không?
Đúng lúc một rùa một hạc suýt chút nữa lại đấu võ mồm lần nữa thì giọng nói thê lương trong miếu Nguyệt Lão lại vang lên từ hư không.
Dường như nó không quan tâm Lăng Sương Hồn đã đào bới hết lai lịch của mình mà chỉ thúc giục bọn họ nhanh chóng bắt đầu nghi thức minh hôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT