Nàng thật sự rất thông minh.
Vào lễ cập kê của An Khánh, nàng tặng một phần lễ vật mà An Khánh cực kỳ thích, đó là một cầm phổ hiếm thấy.
An Khánh cảm thấy mới lạ, tấm tắc nói: “Ta chưa bao giờ nói với muội ta thích đánh đàn, sao muội có thể đoán được?”
Tô Văn Khanh không nói kỳ thật là ngoại tổ mẫu trong nhà nhắc nhở, nàng chỉ nói là chú ý thấy ngón tay của An Khánh xuất hiện vết chai nhỏ.
Quận chúa ăn mặc vô ưu như vậy, nếu không phải đánh đàn thì xuất hiện bọng nước thế nào được.
Cho nên khi ngẫu nhiên nhắc tới, ngoại tổ mẫu liền nhắc nhở nàng có thể tặng An Khánh một bộ cầm phổ.
Tô Văn Khanh không quyền không thế, nhưng xưa nay chưa từng thiếu bạc, trả một số tiền lớn tìm được cầm phổ này, hiện giờ thấy dáng vẻ yêu thích của An Khánh, Tô Văn Khanh cũng vui mừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT