Tô Văn Khanh cũng là nhất thời quá sốt ruột, hiện tại chậm rãi bình tĩnh lại, lập tức cảm thấy lồng ngực phát đau.
Nàng ôm ngực, thả lỏng một hồi lâu mới tốt hơn chút.
Tô Ly từ khi sinh ra đã được nuôi dưỡng ở Tô phủ, Tô Văn Khanh lại thích tiểu hài tử, đại khái xem như chứng kiến đứa nhỏ lớn tới hai tuổi.
Mạnh Phàm vội chẩn mạch cho Tô Văn Khanh, thấy nàng không có việc gì mới nhẹ nhàng thở ra, nói: "Đệ muội có bệnh tim, trăm triệu không thể lại tức giận như thế. Huống hồ trước kia chưa từng nhiễm đậu mùa, lúc này tuyệt đối không thể tới Tô phủ."
"Muội cũng không cần mất bình tĩnh, bệnh đậu mùa tất nhiên đáng sợ, nhưng cũng không phải tức khắc mất mạng, mấy ngày nay cũng có tiểu hài tử được cứu chữa khỏe lại."
"Nếu muội tin tưởng ta, ta đây sẽ đi Tô phủ một chuyến. Nghe nha hoàn này nói thì tiểu hài tử vừa mới nhiễm bệnh, cũng không phải không có khả năng chữa trị."
Kỳ thực không phải y có tài y đức gì, chỉ là bởi vì khi còn nhỏ cũng từng ra thiên hoa, hiện tại không cảm thấy sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT