Tô Văn Khanh theo Tô Văn Cẩm chơi bài một ngày, thua gần trăm lượng bạc.
Trước khi đi, Tô Văn Cẩm còn có chút đáng tiếc tiễn nàng ra cửa: “Về sau vẫn đừng nên chơi bài với Ngũ muội muội nữa, thắng người trong nhà, tiền thật sự không có ý nghĩ gì.”
Tô Văn Khanh: “...”
Loại lời được tiện nghi còn khoe mẽ này, quả thực khiến người ta không còn gì để nói.
Xe ngựa chậm rì rì rời đi, Lục Tụ ngồi ở một bên xoa bóp cổ cho Tô Văn Khanh.
Tô Văn Khanh trợn tròn mắt, nhìn gương mặt còn chưa hết non nớt của Lục Tụ, nhẹ giọng nói: “Hiện giờ muội cũng mười bốn rồi.”
Hai tay Lục Tụ đặt ở cổ Tô Văn Khanh hơi khựng lại, sau đó cười nói: “Sao tiểu thư lại nhắc tới chuyện này?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play