“Cậu không về ký túc xá cũng không biết gọi điện thoại cho chúng tôi, nói một tiếng?”
“Đến lúc đó cậu thật sự gặp phải nguy hiểm gì rồi, cậu cứ khóc đi, ai biết đi đâu tìm cậu?”
Tầm Liệt ở đầu dây bên kia hỏi dồn dập như pháo nổ, Thư Mặc cúi đầu, ngoan ngoãn nghe, một câu cũng không dám cãi,
Đợi đến khi Tầm Liệt trách móc xong, cậu mới ấp úng mở miệng, “Xin lỗi, tôi quên mất.”
Bởi vì tối hôm Giáng Sinh cậu về ký túc xá thì ba người bọn họ đều không có ở đó, theo lệ thường ngày trước, ba người bọn họ có lẽ sẽ ăn mừng Giáng Sinh ở bên ngoài luôn, không về, đương nhiên cũng sẽ không phát hiện cậu không ngủ ở ký túc xá, nên cậu cũng không nói,
Dù sao cậu cũng đã trưởng thành rồi, thỉnh thoảng ngủ ngoài cũng rất bình thường, chỉ là không biết vì sao Tầm Liệt đột nhiên gọi điện thoại cho cậu, hỏi đến chuyện này,
Điện thoại cậu trước đó hết pin, tự động tắt máy cậu cũng không biết, sau đó lúc tắm mới phát hiện, sau đó thì luôn sạc pin, tắm xong ra ngoài lại bị Lý Thừa Trạch náo loạn một trận, cậu đến bây giờ mới nhớ đến chuyện mở điện thoại lên,

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play