Tàng"Meo~~", Bạch Tuyết khẽ kêu một tiếng ngọt ngào, giống như đang trả lời câu hỏi vừa rồi của Lý Thừa Trạch, “Đúng vậy đó, meo cảm thấy cậu ấy rất tốt~”
Lý Thừa Trạch chống khuỷu tay lên bàn trà, một tay chống má, nghe vậy liền cười,
Hắn ta rũ mắt, ánh mắt dừng trên khuôn mặt đang ngủ ngoan ngoãn yên tĩnh của Thư Mặc, rồi lại ngẩng đầu nhìn Bạch Tuyết đang ngồi ngoan ngoãn trước mặt, “Cậu ấy có chút giống con.”
Đều rất ngoan, hơn nữa tính cách cũng rất mềm mại,
Đút xúc xích thì ngoan ngoãn ăn, bảo làm việc thì thành thật làm việc, một chút cũng không nghĩ đến chuyện lười biếng,
Ngay cả dáng vẻ ngủ cũng yên tĩnh ngoan ngoãn, ngay cả sợi tóc dường như cũng lộ ra một loại mềm mại khiến người ta cảm thấy khó tin.
Lý Thừa Trạch cúi đầu nhìn Thư Mặc đang yên tĩnh ngủ bên cạnh mình, đột nhiên nghĩ đến cái gì, lấy điện thoại ra, rồi gọi mèo và chó nhà mình đến, “Nhân lúc cậu ấy đang ngủ, chúng ta chụp mấy tấm ảnh chung nhé~”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play