Pháo Thiên Minh đã ở Đông Hải tuyết nguyên được cả ngày, vì mục tiêu

quá lớn. Cho đến bây giờ y cũng không đếm được có bao nhiêu nhóm đang vây

khốn mình. Y đã giết không dưới 100 người. Nhưng vì lộ trình quá ngoằn

ngoèo, tính theo tốc độ đi bộ thế này, y đau khổ phát hiện không thể ra khỏi

tuyết nguyên chết tiệt này trong vòng một tuần.

Đúng lúc y đang đau khổ, trước mặt đột nhiên xuất hiện hơn ba mươi bóng

đen lao thẳng tới. Pháo Thiên Minh rút kiếm chuẩn bị, y không hy vọng đánh

lén thành công, bởi giờ ai cũng biết y là đầu tàu không thấy được, dễ dàng đoán

được vị trí cụ thể của y. Kẻ tấn công đầu tiên là một nữ nhân áo đen tay không

tấc sắt, trên mặt còn đeo khẩu trang, vóc dáng bí ẩn khiến nam nhân mê mệt.

Nhưng ta Pháo Thiên Minh tuyệt đối không làm được chuyện phong nhã

thương hương tiếc ngọc, thậm chí vốn có tiếng ra tay tàn nhẫn lạt thủ tồi hoa.

Người không dừng bước, kiếm đã theo quán tính đâm ra. Cô nàng thần bí tuy đã

chuẩn bị trước với chiêu này nhưng nhưng vẫn giật nảy mình. Kiếm này không

có hào quang rực rỡ, không có chiêu thức hoa lệ, thậm chí người dùng còn vô số

sơ hở, nhưng thanh kiếm này nhanh, rất nhanh, nhanh đến mức chỉ khoảnh khắc

sau đã đã đến ngực nữ nhân kia...

Pháo Thiên Minh thoáng thấy nụ cười gian tà trên mặt nữ nhân kia, hiện giờ

y còn đa nghi ngờ hơn cả Tào Tháo, thận trọng hơn cả Khổng Minh, tâm thần

còn hơn cả nghệ sĩ:, Tay phải vứt kiếm, đồng thời dừng bước, tay phải nhận lấy

kiếm tay trái rồi lại đâm ra. Cạch một tiếng, thanh kiếm bị vứt của Pháo Thiên

Minh va vào kim loại. Sau đó kiếm của y lập tức điều chỉnh từ yết hầu sang

cánh tay phải, có ngực sắt chưa chắc đã không có vật bảo vệ cổ. Kiếm đâm

xuyên qua cánh tay phải cô gái, vung tay kéo một cái, cánh tay bị chặt đứt.

Nhưng Pháo Thiên Minh không ngờ rằng, đối thủ lại là... thuận tay trái. Một

người quen dùng tay phải, trong trận đấu tất nhiên cho rằng tay phải là tay chủ

lực. Cùng một chiêu thức, dùng tay trái ra chiêu thì ngoại trừ sức mạnh không

thay đổi, tốc độ cùng quỹ đạo vung kiếm đều giảm đi rất nhiều. Dĩ nhiên, với

chiêu khoái kiếm của Pháo Thiên Minh, nếu giao cho tay trái cũng sẽ nhanh hơn

một chút so với Thái Cực kiếm.

Cô gái vung tay trái lên, một luồng kình khí đánh trúng cánh tay trái Pháo

Thiên Minh, Pháo Thiên Minh chỉ cảm thấy nửa người bên trái tê dại, thanh

kiếm bên tay phải còn chưa rút ra, cô gái mượn thế lao tới khiến y ngã nhào

xuống đất. Xét theo thực lực hai người, tuy Pháo Thiên Minh mất đi thế chủ

động nhưng thực lực tuyệt đối vượt trội hơn đối phương. Chỉ cần một động tác

Nhạn Phi lật người, y có thể xuất kiếm đâm chết đối thủ, thực tế y đang muốn

làm như vậy, lật người, giết người, rồi đứng dậy giết tiếp người thứ hai.

Nhưng y không ngờ đối phương lại... cực kỳ vô sỉ, thực ra y phải nghĩ ra, có

cả áo giáp sắt rồi, còn thủ đoạn tàn nhẫn gì mà người ta không thể nghĩ ra.

Nhưng y thật sự không ngờ, khi cả hai cùng ngã nhào xuống, đối phương vén

một góc khăn che mặt lên, đồng thời khi va chạm xuống đất bèn dùng răng nanh

nhọn cắn thật mạnh vào môi Pháo Thiên Minh...

... Đại lao...

"Con mẹ nhà ngươi." Trong phòng giam, Pháo Thiên Minh nổi cơn thịnh nộ.

Dây thừng quay trở lại túi đựng, nhưng Kim La Hán lại không để lại cho mình

cái nào, hơn chục triệu tiền của cứ thế biến mất. Chưa kể còn chưa hôn được đã

bị bắt cóc, cho dù có hôn được thì có ích lợi gì? Kéo một vị mỹ nhân ra ngủ một

tháng cũng không đáng giá bằng.

Đối phương vẫn không nói lời nào, chỉ lật khăn che mặt lên đến vị trí mũi,

ngồi trên bàn cắn ngậm tắc đắc ý nhìn Pháo Thiên Minh đang phát cuồng.

Không thể phủ nhận Pháo Thiên Minh cũng là người có lý trí, dù ngọn lửa giận

đã thiêu rụi lý trí đi.

"Muội muội, muội không lên tiếng có phải sợ ta nhận ra muội không?" Sau

khi mắng chửi ra một trận, Pháo Thiên Minh tìm đúng mục tiêu, dùng giọng rất

ôn hòa bắt đầu hỏi. Nhưng đối phương vẫn lắc đầu, để lộ ra hàm răng nanh cười

đắc ý.

"Ta suy nghĩ rõ ràng rồi, võ công ngươi sử dụng chắc chắn là chỉ pháp, chỉ

pháp chỉ có một nhà Bảo Tướng tự. Võ công của ngươi không tồi, ta hỏi han

một chút là có thể biết ngươi là ai. Ngươi lo sợ các huynh đệ của chúng ta sẽ

liên tục truy sát ngươi hoặc các huynh đệ của ngươi, nên ngươi mới che mặt

phải không?" Đối phương lộ vẻ vẻ tán thưởng và gật đầu đồng ý. Chuyện này

có thể thừa nhận, dù sao nữ cao thủ chỉ pháp chẳng đến đến một trăm cũng có

tám mươi.

"Cánh tay bị chặt đứt, hình như còn phải mười phút nữa mới có thể nối lại

đúng không?" Đối phương giơ ra một bàn tay, ý bảo chỉ cần thêm năm phút nữa

là xong, vẫn giữ vẻ đắc ý khi hoàn toàn chiến thắng nam nhân

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play