Tuy nhiên Pháo Thiên Minh vẫn rất kiên nhẫn nghe cô nàng phân tích tinh

túy ẩm thực của các triều đại trong và ngoài nước, sau đó thừa dịp nàng uống

nước cho nhuận giọng thì hòa ái nói: "Ta chỉ đến thăm cô thôi, ta là dự định đi

Kim Tiền bang."

"Ngươi nói bậy, không phải vừa rồi ngươi nhắn tin cho ta sao... A! Ta biết

rồi, có phải chán ghét ta rồi hay không, có phải cảm thấy ta lại bắt đầu lải nhải?"

Vụ Lý Hoa tiếp tục rưng rưng phán xét: "Người ta... người ta chỉ là thích nói

chuyện thôi mà? Người ta cũng có phải lúc nào cũng thích nói chuyện đâu,

người ta..."

Pháo Thiên Minh cũng rưng rưng nói hết lời: "Ta nói đùa thôi, ta thích nhất

là nghe cô nói chuyện. Đúng rồi, cô rời khỏi bang hội của Phượng Hoàng sang

gia nhập bang hội nào?"

Chuyển chủ đề thành công, Vụ Lý Hoa gãi gãi đầu sau đó nói: "Bang chủ

của chúng ta, không phải. Là đường chủ nói, ngàn vạn không thể nói cho ngươi,

để tránh ngươi kiên quyết đòi vào vào. Thuận tiện nói một câu, ba phút... Không

đúng, ngươi đã đến đây nửa giờ, ba mươi ba phút trước Huyết Ảnh thông báo,

nói rất có thể ngươi muốn gia nhập Thiên Hạ bang, để cho tất cả đường chủ tự

mình xem xét xử lý."

"Có ý gì?" Pháo Thiên Minh không hiểu.

"Ý của hắn chính là... tất cả đường chủ đều tỏ rõ quyết tâm. Đưa ngươi vào

sổ đen, tuyệt đối không để ngươi gây họa cho thiên hạ."

"Mẹ nó... Chẳng lẽ mấy trăm đường không ai phát hiện ra phẩm chất ưu tú

của ta?"

Vụ Lý Hoa khẳng định: "Không có! Bao gồm cả ta và Phích Lịch cũng

không phát hiện"

"... Vậy ngươi ở đây chờ ta làm gì?"

Vụ Lý Hoa hì hì cười nói: "Tuy rằng các đường chủ không cần ngươi,

nhưng bang chủ nghe nói ngươi sắp tới, lập tức tìm người bàn bạc đối sách.

Cuối cùng quyết định xếp ngươi nào đường khẩu trực thuộc Phó Bang chủ: Sát

Thủ đường!"

"Sát Thủ đường? Tên rất ngầu."

"Ừ, đường chủ chính là phó bang chủ tên Mạnh Tinh Hồn, còn nói quen biết

ngươi. Ta bèn xung phong đến đón ngươi! Nghe nói Sát Thủ đường còn phân

phối dụng cụ ám sát đặc biệt."

Trong phòng, ngoài tấm biển ngang ghi "Sát Thủ đường" ra, thậm chí một

cái ghế cũng không có. Tất nhiên, luôn là ban ngày nên căn bản là không ai đi

đốt đèn. Trong trò chơi, ngoài việc ăn uống, ghế ngồi không có chức năng gì

khác.

"Đã lâu không gặp ông chủ Thanh Mai!" Mạnh Tinh Hồn chắp tay với Pháo

Thiên Minh. Đây là một thanh niên trải qua nhiều đau thương, ánh mắt mang vẻ

mệt mỏi. "Ông chủ Thanh Mai đã gia nhập đường chúng ta, ta sẽ không khách

khí. Đây là đồ dùng chuyên dụng của ngươi, chiếm hai ô trong túi đồ. Trước

tiên ta nói rõ, ngoài việc giết người, Sát Thủ đường không có nhiệm vụ nào

khác. Càng không có việc bảo tiêu."

Mạnh Tinh Hồn nói đến đây, có phần áy náy cười với Pháo Thiên Minh rồi

tiếp: "Đồ dùng chuyên dụng từ trái qua phải lần lượt là: khăn che mặt, Thập

Hương Nhuyễn Cân tán, Ngũ Canh Hoàn Hồn hương, Thiên Toàn Địa Chuyển

Mê Hồn hương, Hàm Tiếu Bán Bộ Điên, Kỳ Dâm Hợp Hoan tán... Trong đường

hiện có ba người, còn có một đệ tử tên Chân Hán Tử đang thực hiện nhiệm vụ.

Ngươi cứ tự nhiên, nhận nhiệm vụ lấy thưởng đều đến chỗ Tôn Nhị Xử."

Thập Hương Nhuyễn Cân tán: Cho đối phương uống mười thùng Nhuyễn

Cân tán, có thể khiến đối phương mất sức chiến đấu. Chú thích: mỗi thùng nửa

cân.

Ngũ Canh Hoàn Hồn hương: Lúc trọng thương, nếu đúng vào canh năm đốt

lên có thể phục hồi thương thế. Chú thích: không thể phục hồi thương thế sau

khi hương tàn.

Thiên Toàn Địa Chuyển Mê Hồn hương: Sau khi cho đối phương quay một

ngàn vòng, rồi đốt hương này khiến đối phương mất sức chiến đấu. Chú thích:

Nếu đối phương chưa quay đến mức trời đất quay cuồng thì đốt hương vô hiệu.

Hàm Tiếu Bán Bộ Điên: Đối phương dùng thuốc này sẽ lập tức cuồng loạn.

Chú thích: Phải cho uống khi đối phương đang cười.

Kỵ Ưng Hợp Hoàng tán: Ngày mưa có thể dùng dù vàng che mưa, trên có

vẽ hình tiên nhân cưỡi ưng. Chú thích: Nhất định phải dùng lúc đóng, không

cách nào mở ra.

Pháo Thiên Minh đưa tay che miệng nhìn túi đồ chuyên dụng, máu đã chảy

ra từ kẽ ngón tay...

Nhiệm vụ cướp tiêu cuối cùng cũng kết thúc sau hai ngày, tiền tài Thích

Thiếu Thương cần đã gom đủ. Mà nay các người chơi đều điên cuồng tìm kiếm

thủ lĩnh cường đạo, nhưng điều khiến bọn họ rất thất vọng là, chỉ tìm được sơn

tặc chuyên dùng để luyện cấp, những sơn tặc này cơ bản là không giao lưu với

người khác, chức trách của bọn họ là gặp người thì chém, so với điểm này, bọn

họ hoàn toàn không có hứng thú gì với tiền tài. Vô Song Ngư đã bắt tay vào

khai thác thị trường mới, không có việc gì thì chạy tới Hắc Mộc Nhai, chào bán

cho Đông Phương Bất Bại hàng hóa trang sức đắt tiền nhất, kem chống nắng,

nước hoa Pháp, kim cương Nam Phi và các loại sản phẩm rác rưởi, mưu toan

khiến Nhật Nguyệt thần giáo phá sản vì giáo chủ xa hoa lãng phí. Chỉ cần bọn

họ phá sản, ít nhất trên giang hồ có thể mở ra không dưới một trăm tuyến bảo

tiêu. Chỉ có điều Vô Song phát hiện, Nhật Nguyệt thần giáo của Đông Phương

Bất Bại cũng là loại xã hội đen, không có hứng thú cướp đường, tương đối

chung tình với cướp của. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play