Bốn người em trai nghe vậy thì nhìn về phía Lục Nùng với vẻ kì lạ, Lục Nùng cực kì ngoan ngoãn ở trước mặt Bùi Tịch An, ngoan ngoãn đứng ngay ngắn ngoan ngoãn trả lời, cách biệt một trời một vực với dáng vẻ kiêu ngạo sai khiến họ làm việc mười phút trước.
... Thì ra ở trước mặt cha/chú Bùi, cô cũng sợ hãi giống như bọn họ, thoải mái rồi.
“Bị thương nhỏ thôi, lúc diễn tập bị mảnh đạn pháo nhỏ bay qua làm trầy da, không phải chuyện to tát gì.” Bùi Tịch An nói qua loa.
Lục Nùng không hiểu lắm nên tin là thật, nhưng Bùi Tranh nghe xong lời này thì sắc mặt từ trầm thấp biến thành đen sì, quay đầu qua, vẻ mặt tủi thân.
Thấy vậy, Lục Nùng đã hiểu một chút về “vết thương nhỏ” trong lời Bùi Tịch An, không khỏi lo lắng: “Rốt cuộc bị thương ở đâu?”
Tuy là nghĩ như vậy hơi ích kỷ, nhưng Bùi Tịch An chính là người duy nhất che chở cho cô ở niên đại này, trong tiểu thuyết thời gian anh sống lâu hơn so với nguyên chủ, nhưng ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hoặc là vết thương cũ tái phát mà mất sớm giống như Cố Vệ Quốc thì cô thảm rồi.
Bùi Tịch An không ngờ Lục Nùng sẽ quan tâm anh, liếc mắt nhìn Lục Nùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT