Tưởng Duật hít sâu một hơi, tự nói với mình đã thua cược, phải nhịn, không được tức giận, nếu mày mà tức chết thì ai sẽ được như ý? Sau khi bình tĩnh lại thì mở chăn ra xếp lại một lần nữa.
Lục Nùng lại chuyển tầm mắt về phía Trương Khai Bình và Bùi Tranh. Trương Khai Bình là con cả trong nhà, từ nhỏ đã quen chăm sóc các em trai em gái, đang tay chân lanh lẹ trải ra giường và vỏ gối, Bùi Tranh cũng không nhàn rỗi, đang sắp xếp ngăn tủ cho Lục Nùng.
Lục Nùng thoả mãn gật đầu, không tệ không tệ, không hổ là em trai nghe lời và con riêng nghe lời.
Cuối cùng đến phiên Thẩm Ký Minh, Lục Nùng không hài lòng nữa. Không ngờ cậu này không làm gì sất, còn ra dáng đại gia hơn cả cô, thế sao mà được?
Lục Nùng nhíu mày: “Tiểu Thẩm? Cậu đứng đó làm gì vậy? Không thấy những người khác đều đang làm việc ư? Đúng là, đã lớn như vậy rồi mà không làm gì hết, sao lại không biết làm lụng gì như thế?”
Lục Nùng liếc chung quanh một cái, dường như thực sự không còn việc khá, nhưng không thể tha cho Thẩm Ký Minh, cô dừng lại một lát rồi nói: “Tôi thấy sàn nhà không sạch sẽ cho lắm, cậu quét tước vệ sinh đi.”
Thẩm Ký Minh nghe ra Lục Nùng đang cố ý làm khó bọn họ, suýt chút nữa tức đến bật cười. Cậu ta bật cười, khuôn mặt dịu dàng tuấn tú của thiếu niên chợt lộ ra nụ cười khiến người ta kinh ngạc vì đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT